Tranh công
Nhân lúc ông chủ đang ngon giấc, các cơ quan tranh luận với nhau. Miệng lên tiếng trước tiên:
- Ta là vật quan trọng nhất trong cuộc đời và sự nghiệp của ông chủ! Vì
có ta thốt nên những lời hoa mỹ, ngọt ngào làm cho ông càng thêm lịch
lãm, bặt thiệp. Đã thế, nhờ ta, ông mới được ăn những món ngon, bổ, đủ
dưỡng chất để cơ thể ngày thêm khỏe mạnh, sống thọ.
Tay chân đỡ lời:
- Chưa hẳn thế đâu bạn! Nếu không nhờ chúng tôi lao động cật lực, chạy
đôn chạy đáo kiếm tiền chắc gì anh đã sung sướng được như vậy. Chẳng lẽ
anh chẳng biết câu: " Tay làm hàm nhai, tay quay miệng trễ ” hay sao?!
Tự nãy giờ từ trên cao, não chứng kiến hết sự việc và đưa ra nhận định sau cùng tổng hợp nhất:
- Xem ra các anh đều có lý đúng, nhưng chưa thật hoàn chỉnh! Chính tôi
mới là mấu chốt vấn đề. Tôi điều khiển mọi hoạt động ăn uống, làm việc
mà cao nhất đó là tư duy, sự suy nghĩ tích cực. Từ đó, ông chủ mới làm
ra được toàn bộ của cải vật chất và xây dựng được tương lai sự nghiệp rỡ
ràng trên một nền tảng đạo đức, nhân nghĩa…
Bấy giờ, miệng và tay chân xem chừng thấm ý nên không còn tranh cãi chi nữa.
Thế mới biết ý thức là yếu tố quyết định then chốt trên cả vật chất và thực thể.
Comments[ 0 ]
Post a Comment