Truyện cười sinh viên hay 2014 phần 1

10:16 AM |
Tuyển tập truyện cười hay - Truyện cười sinh viên 2014. Cùng thư giãn sau những buổi làm việc và học tập .

Truyện cười sinh viên hay 2014
1-Năng khiếu bẩm sinh

Cô giáo hỏi một học sinh:

- Em học được ở đâu mà viết lắm lỗi chính tả thế này?

- Thưa cô, cái đó không thể học được vì đó là do năng khiếu ạ.

o O o

Cô giáo hỏi một học sinh lớp 1:

- Em có biết sau chữ "A" là chữ gì không?

- Thưa cô, là tất cả những chữ còn lại ạ.

o O o

Cô giáo vật lý đang nói về Niuton:

- Các em có biết là lực hút của trái đất được phát minh ra như thế nào không? Một hôm, nhà bác học Niuton đang ngồi dưới gốc cây táo thì bị một quả táo rơi trúng vào đầu, và ông đã phát hiện ra lực hút của trái đất.

- Thưa cô, vậy thì chúng em không nên ngồi lâu trong lớp mà phải ra ngoài thật nhiều mới mong phát hiện được điều gì đó ạ.

o O o
Giáo viên môn vật lý hỏi một học sinh:

- Em có biết vận tốc âm thanh là bao nhiêu không?

- Thưa thầy không biết ạ, vì em chưa bao giờ chạy theo âm thanh cả.
2-Tiếc

Tại một kỳ thi của trường Y, giáo sư hỏi một sinh viên:

- Với loại thuốc này anh sẽ cho bệnh nhân uống với liều lượng bao nhiêu

- Dạ, ba thìa ạ.

Sau vài phút thấy thầy im lặng, thí sinh nọ dè dặt hỏi:

- Thưa giáo sư, em muốn trả lời lại.

Ông giáo sư nhìn đồng hồ rồi nói:

- Tôi rất lấy làm tiếc, bệnh nhân đó đã tắt thở.

3-Hơn cả bác Ba Phi

Ba cô nàng trong sân trường đang khoe khoang với nhau về "chàng" của họ. Cô bé bự có bồ là tiền đạo bóng đá đội "Sút ZDô" nói: “Bồ tớ nhanh nhất. Ảnh sút bóng về phía gôn nhà nhưng vẫn kịp chạy về cản phá cái... bùm”.

Cô bé ốm bĩu môi: “Thế thì thường thôi. Chàng của tớ là vận đông viên bắn súng nha, ổng bắn nhầm một phát súng vào người bạn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn cái... vèo”.

Cô nương thứ ba không giấu giếm sự khinh thường: “Cưng của tớ mới là người nhanh nhất. Khi bị bắn lộn một phát súng, anh ấy từ trần gian vút thẳng lên thiên đàng cãi lộn với Nam Tào, Bắc Đẩu không cho họ gạch tên trong sổ sinh tử. Chỉ trong nháy mắt, ảnh trở lại, nghiêng người né viên đạn trong tư thế đẹp hơn cả phim ma trận, đồng thời chàng kéo luôn người bạn đã bắn lộn (đang lao tới cứu bồ) khỏi viên đạn ác nghiệt súyt găm vào anh ta. Các bạn biết sao mà ảnh nhanh như vầy không? Ảnh là huấn luyện viên đội "Sút ZDô" đó mà”.

Hai nàng kia: Xỉu... bộp bộp!

4-Học sinh thời @

Cô giáo đang đọc truyện "Ba chú heo con" cho các bé nghe đến đoạn một chú heo gặp bác nông dân và xin rơm:

- Bác ơi, cho cháu xin ít rơm nhé!

Cô giáo ngừng lại hỏi:

- Các con có biết bác nông dân nói gì không?

Tèo giơ tay:

- Thưa cô, bác ấy bảo: “Trời ơi! Một con heo biết nói!”.


o O o

Các bạn đang đọc truyện tại atruyencuoi.blogspot.com

Chúc quý vị và các bạn đọc truyện vui vẻ !!
Read more…

Truyện thiếu nhi - Sự Tích Con Dã Tràng

10:52 AM |

Truyện thiếu nhi  hay và cập liên tục chỉ có tại atruyencuoi.blogspot.com Truyện thiếu nhi - Sự Tích Con Dã Tràng. Tuyển tập truyện dành cho các em học nhỏ tuổi.


Truyện thiếu nhi - Sự Tích Con Dã Tràng
Có hai vợ chồng một ông già tên là Dã Tràng. Trong vườn họ có một hang rắn. Thường ngày làm cỏ gần đấy, ông già vẫn thấy có một cặp vợ chồng rắn hổ mang ra vào trong hang .
Một hôm, con rắn chồng bò ra khỏi hang một mình. Ông nhìn vào, thấy rắn vợ nằm cuộn ở trong. Vì mới lột nên mình mẩy của nó yếu ớt không cựa quậy được. Một lúc lâu rắn chồng bò trở về, miệng tha một con nhái đút cho vợ ăn .

Ít lâu sau . Dã Tràng lại thấy rắn vợ bò ra khỏi hang một mình. Lần này rắn chồng đến kỳ lột, nằm im thiêm thiếp, lốt da cũ còn bỏ lại bên hang . Hồi lâu, rắn vợ trở về, theo sau một con rắn đực khác khá lớn. Dã Tràng thấy hai con bò đến cửa hang thì dừng lại rồi quấn lấy nhau như bện dây thừng. Một lát sau, con rắn đực một mình bò vào hang . Dã Tràng biết con rắn đực này toan làm gì rồị Ổng cảm thấy ngứa mắt, muốn trừ bỏ con rắn đó đi để cứu con rắn chồng đang lúc suy nhược. Lúc đó bên mình không có cái gì cả, ông bèn rút một mũi tên nhằm con rắn đực mới đến, bắn ngay một phát. Không ngờ mũi tên lại trúng vào đầu con rắn vợ chết tươi, còn con kia hoảng hồn chạy mất. Dã Tràng nghĩ cũng thương con rắn cái, nhưng trong cái thương có lẫn cả giận, nên ông chán nản bỏ đi về nhà. Từ đó ông không thèm để ý đến hang rắn nữạ Chừng dăm bảy ngày sau, một hôm Dã Tràng nằm võng thuật chuyện vợ chồng con rắn cho vợ nghe và vui miệng, ông kể luôn những việc mình đã thấy và đã làm. Ông kể vừa dứt lời thì bỗng nghe trên máng nhà có tiếng phì phì. Cả hai người hốt hoảng nhìn lên thì thấy có một con rắn hổ mang rất lớn, đuôi quấn lấy xà nhà, đầu vươn gần chỗ ông nằm, miệng nhả một viên ngọc. Ông vừa cầm lấy thì bỗng nghe được tiếng rắn nói :

- Ông là ân nhân mà tôi cứ ngỡ là kẻ thù. Mấy hôm nay tôi đợi ông trên máng này chỉ chực mổ chết để báo thù cho vợ tôi . Nhưng hồi nãy nghe ông kể chuyện rõ ràng, tôi mới biết là lầm. Xin biếu ông viên ngọc nghe nàỵ Đeo nó vào mình thì có thể nghe được mọi tiếng muông chim ở thế gian .

Từ kinh ngạc đến sung sướng, Dã Tràng nhận viên ngọc quý và từ đó không bao giờ rờị

Một hôm, Dã Tràng đang hái rau, tự dưng có một bầy quạ đến đậu ở mấy ngọn cau nói chuyện lao xao . Chúng nó bảo Dã Tràng như thế này : "Ở núi Nam có một con dê bị hổ vồ. Hãy lên đó lấy về mà ăn nhưng nhớ để lòng lại cho chúng tôi với". Dã Tràng làm theo lời quạ, quả thấy xác một con dê trên núi Nam . Ông xẻo lấy một ít thịt xâu lại xách về. Đến nhà, ông vội mách cho xóm giềng biết mà đi lấy, không quên dặn họ để bộ ruột dê lại cho bầy quạ. Nhưng ông không ngờ người trong xóm nghe tin ấy, đua nhau đi đông quá, thành ra họ lấy tất cả, chẳng chừa một tí gì.

Lũ quạ không thấy ruột dê, cho là Dã Tràng đánh lừa, bèn đổ xô đến vườn ông réo om sòm. Thấy vậy ông biết là người trong xóm đã làm hại mình, không giữ chữ tín với bầy quạ. Ông phân trần mấy lần nhưng bầy quạ không nghe, cứ đứng đó chửi mãị

Tức mình, ông bèn lấy cung tên ra bắn vào chúng. Chủ ý là để đuổi chúng đi chứ không định giết. Chẳng ngờ bầy quạ thấy vậy cho là ông lấy oán trả ân, liền cắp mũi tên có tên Dã Tràng ở đuôi, tìm dịp báo thù. Lúc bay qua sông, thấy một cái xác chết trôi, đàn quạ bèn đem mũi tên ấy cắm vào yết hầu xác chết. Khi quan sở tại đến làm biên bản, thấy mũi tên, liền đoán Dã Tràng là thủ phạm, sai lính bắt ông, hạ ngục.

Dã Tràng bị bắt bất ngờ, hết sức kêu oan, nhưng mũi tên là một chứng cớ sờ sờ làm cho ông đuối lý, đành chịu chui đầu vào gông . Tuy nhiên, ông vẫn một mực xin quan xét giải ông về kinh để vua phân xử.

Từ đề lao tỉnh, ông bị điệu đi . Dọc đường trời tối, bọn lính dừng lại quán ăn uống và nghỉ ngơi . Dã Tràng cổ bị gông, chân bị xiềng nằm trên đống rơm buồn rầu không ngủ được. Lúc trời gần rạng, ông nghe có một đàn chim sẻ bay ngang đầu nói chuyện với nhau :

- Nhanh lên ! Chuyến này sẽ không lo đói nữa mà cũng chả sợ ai đánh đuổi cả.

Một con khác hỏi :

- Của ai mang đến bỏ vương vãi như thế ?

Con nọ trả lời :

- Của Vua nước bên kia . Họ toan kéo sang đánh úp bên nàỵ Ngày hôm qua, quân đội giáo mác kéo đi liên miên không ngớt. Nhưng xe thóc vừa sắp đến biên giới thì bị sụp hầm đổ hết. Họ đang trở về lấy thứ khác cho nên chúng ta tha hồ chén.

Nghe đoạn, chờ lúc bọn lính thúc dục lên đường, Dã Tràng bảo họ :

- Xin các ông bẩm lại với quan rằng việc oan uổng và nhỏ mọn, không nên bận tâm, mà giờ đây chỉ nên lo việc quốc gia trọng đại thôi, và còn cấp bách nữa là khác.

Bọn lính tra gạn ông mãi nhưng ông không nói gì thêm, chỉ nài rằng hễ có mặt quan, mình mới tỏ bày rõ ràng.

Khi gặp mấy vị quan đầu tỉnh, Dã Tràng liền cho họ biết rằng Hiến Đế ở phương bắc đã sai tướng cầm quân sang đánh úp nước mình. Hiện họ đang đóng quân đầy ở biên giới, chỉ vì bị sụp hầm, xe lương đổ hết, chưa tấn công được. Bây giờ họ đang vận thêm lương, chờ đầy đủ sẽ vượt cửa ải sang Nam . Bọn quan tỉnh lấy làm lo lắng nhưng cũng cố hỏi ông có dám chắc như vậy không . Dã Tràng chỉ vào đầu mình mà đoan rằng nếu có sai, ông sẽ xin chịu chết. Nhưng nếu lời của ông đúng thì xin bề trên thả ra cho . Ngay lúc đó, những tên quân do thám được tung đi tới tấp mọi ngõ để lấy tin . Và nội ngày hôm sau, Dã Tràng được thả vì lời mách của ông quả không sai và vừa vặn đúng lúc để chuẩn bị đối phó với địch.

Được tha, Dã Tràng đi bộ lần về quê nhà. Bóng chiều vừa ngả, ông mới đến vùng Hồng Hoa . Ông tìm vào nhà người bạn rất thân là Trần Anh nghỉ chân .

Gặp lại bạn cũ, vợ chồng Trần Anh vui mừng khôn xiết. Nghe tin ông bị tra tấn giam cùm và suýt mất đầu, hai vợ chồng rất cảm thương bạn. Thấy bữa ăn tối thết bạn không có gì, Trần Anh xuống bếp bảo vợ :

- Bạn ta đến, lại gặp lúc trong nhà chả có gì ăn . Sẵn có cặp ngỗng, con nó đã khôn, ta làm thịt một con, ngày mai đãi bạn lên đường.

Người vợ bằng lòng nhưng dặn chồng sáng sớm bắt ngỗng và cắt tiết vặt lông giúp mình một tay .

Trong khi hai vợ chồng bàn tính thì cặp ngỗng ở ngoài chuồng nghe được câu chuyện. Ngỗng trống bảo ngỗng mái :

- Mình ơi ! Mình hãy ở lại nuôi con, tôi sẽ đứng sẵn cho chủ nó bắt. Ngỗng mái không nghe, xin chết thay cho chồng. Nhưng ngỗng trống nhất quyết hy sinh, nên chạy ra sân từ giã đàn con :

- Con ơi ! Các con ở lại với mẹ nghe . Cha sẽ không bao giờ gặp lại các con nữạ

Song ngỗng mái vẫn lạch bạch chạy theo, đòi chết thay chồng cho bằng được.

Lúc bấy giờ Dã Tràng nằm trên bộ ván đặt kề cửa sổ nên nghe được tiếng ngỗng than thở. Ông bỗng thấy thương con vật vô tội chỉ vì mình mà phải lìa đàn con bé bỏng. Ông toan nói trước với bạn, nhưng thấy bất tiện. Ông đành nghe ngóng ở chỗ chuồng ngỗng chờ lúc bạn ra bắt thì sẽ cản lạị

Suốt đêm hôm đó tuy mệt mà ông không dám ngủ. Quả nhiên, vào khoảng canh tư, Trần Anh thức dậy bước ra chuồng. Ngỗng trống xua ngỗng mái chạy rồi vươn cổ để cho bắt. Trần Anh sắp cắt cổ ngỗng thì Dã Tràng đã lật đật chạy xuống bếp nắm lấy đao . Ông nói :

- Xin bạn thả nó ra . Tính tôi không hay sát sinh . Tình thân của đôi ta lọ phải cỗ bàn mới thân . Nếu bạn giết nó thì tôi lập tức đi khỏi chỗ nàỵ

Thấy bạn có vẻ quả quyết, Trần Anh đành thả ngỗng ra, rồi giục vợ chạy đi mua tép về đãi bạn.

Cơm nước xong, Dã Tràng từ giã bạn lên đường về nhà. Đến ao, ông đã thấy vợ chồng ngỗng cùng với bầy con đứng chực ở đấỵ Ngỗng đực tặng Dã Tràng một viên ngọc và nói :

- Đa tạ ân nhân cứu mạng. Không biết lấy gì báo đền, chúng tôi xin tặng người viên ngọc này, mang nó vào người có thể đi được dưới nước dễ dàng không khác gì trên bộ. Nếu đem ngọc này xuống nước mà khoắng thì sẽ rung động đến tận đáy biển.

Ngỗng lại nói tiếp :

- Còn như con tép là vật đã thế mạng chúng tôi thì từ nay, dòng dõi chúng tôi sẽ xin chừa tép ra không ăn, để tỏ lòng nhớ ơn !

Dã Tràng không ngờ có sự báo đáp quá hậu như thế, sung sướng nhận lấy ngọc rồi về.

Khi đến bờ sông, Dã Tràng muốn thử xem công hiệu của viên ngọc mới, liền cứ để nguyên áo quần đi xuống nước. Thì lạ thay, nước rẽ ra thành một lối cho ông đi thẳng xuống đáy sông . Ông dạo cảnh hồi lâu rồi cầm viên ngọc khoắng vào nước nhiều lần để thử xem thế nàọ

Hôm đó, Long Vương và các triều thần đang hội họp ở thủy phủ bỗng thấy nhà cửa lâu đài và mọi kiến trúc khác bỗng nhiên rung động, cơ hồ muốn đổ. Ai nấy đều nháo nhác không hiểu duyên cớ. Vua lập tức truyền cho bộ hạ đi dò la sự tình.

Bộ hạ Long Vương theo con đường sóng ngầm lọt vào cửa sông thì thấy Dã Tràng đang cầm ngọc khoắng vào nước. Mỗi lần khoắng như thế, họ cảm thấu xiêu người nhức óc. Tuy biết đích là thủ phạm, họ cũng không dám làm gì, chỉ tiến đến dùng lời nói khéo mời ông xuống chơi thủy phủ.

Gặp Long Vương, Dã Tràng cho biết đó là mình chỉ mới làm thử để xem phép có hiệu nghiệm chăng . Long Vương và triều thần nghe nói, ai nấy đều xanh mặt. Nếu hắn làm thật thì thế giới thủy phủ sẽ còn gì nữa ! Vì thế, Long Vương đãi Dã Tràng rất hậụ Ông muốn gì có nấỵ Cho đến lúc ông ra về, Long Vương còn đem vàng bạc tống tiễn rất nhiều để mong nể mặt.

Dã Tràng lên khỏi nước có bộ hạ của Long Vương tiễn chân về tới tận nhà mới trở lạị Bà con xóm giềng thấy ông đã không việc gì mà lại trở nên giàu có thì ai cũng lấy làm mừng cho ông . Từ đó Dã Tràng rất quý hai viên ngọc. Ông may một cái túi đựng chúng và luôn luôn đeo ở cổ.

Một hôm Dã Tràng đi bộ nửa ngày đường đến nhà một người bà con ăn giỗ. Lúc đến nơi Dã Tràng sờ lên cổ giật mình mới nhớ ra vì vội vàng quá nên ông đã bỏ quên mất túi ngọc ở nhà. Ông thấy không thể nào an tâm ngồi ăn được. Mọi người đều lấy làm ngạc nhiên thấy ông vừa chân ướt chân ráo đến nơi đã vội cáo từ về ngay .

Nhưng khi về đến nhà, ông tìm mãi vẫn không thấy túi ngọc đâu cả. Ông rụng rời cả ngườị Đi tìm vợ, vợ cũng không thấy nốt. Nóng ruột, ông lục lọi khắp nơi . Cuối cùng ông bắt được một mảnh giấy do vợ ông viết để lại gài ở chỗ treo áọ Trong đó, vợ ông nói rằng có người của Long Vương lên bảo cho biết hễ ai bắt được túi ngọc đưa xuống dâng Long Vương thì sẽ được phong làm hoàng hậụ Bởi vậy bà ta đã trộm phép ông, đưa túi ngọc xuống thủy phủ rồi, không nên tìm làm gì cho mệt. Đọc xong thư vợ. Dã Tràng ngất đi . Ông không ngờ vợ ông lại có thể như thế được. Ông cũng không ngờ âm mưu của Long Vương thâm độc đến nước ấỵ Nghĩ đến hai thứ bảo vật, ông tức điên ruột. Sau cùng, ông dự tính chở cát lấp biển thành một con đường đi xuống thủy phủ để lấy lại túi ngọc vì ông còn nhớ cả đường lối đến cung điện của Long Vương . Mặc dầu mọi người can ngăn, ông cũng không nghe, bèn dọn nhà ra bờ biển làm công việc đó. Ngày ngày ông xe cát chở đến bờ quyết lấp cho bằng được. Cho tận đến chết, Dã Tràng vẫn không chịu bỏ dở công việc. Chết rồi ông hóa thành con còng còng hay cũng gọi là con Dã Tràng ngày ngày xe cát để lấp biển. Tục ngữ có câu :

Dã Tràng xe cát biển Đông .
Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì.

Hay là :

Công Dã Tràng hàng ngày xe cát,
Sóng biển dồn tan tác còn chi .

Hay là :

Con còng còng dại lắm không khôn .
Luống công xe cát sóng dồn lại tan .

Người ta nói ngày nay loài ngỗng sở dĩ không bao giờ ăn tép là vì chúng nó nhớ ơn loài tép đã thế mạng cho tổ tiên mình ngày xưa . Họ còn nói loài ngỗng có một cái mào trắng trên đầu là dấu hiệu để tang cho Dã Tràng để nhớ ơn cứu mạng. 
Read more…

Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2

9:27 AM |

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2. Đọc truyện cười mỗi ngày tại atruyencuoi.blogspot.com. truyện cười cập nhât liên tục .

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2


1)  Danh từ

Thầy: Danh từ là tên của sự vật. Ai có thể cho tôi một danh từ?

Laure: Con bò.

Thầy: Rất tốt.

Thầy chỉ Jacques:

- Còn em hãy cho một danh từ khác.

Jacques đứng ngay dậy nói:

- Con bò khác ạ.

  2) Đố

Giờ kiểm tra, thầy giáo dạy sinh vật đem đến một hộp trong đựng đủ các loại chim. Thầy lôi ra một con chim và giấu đằng sau, chỉ để cho học sinh nhìn thấy cái đuôi, thầy hỏi một học sinh:

- Đây là chim gì?

- Dạ thưa, chim sáo ạ.

- Không đúng, đó là con gõ kiến. Cho em đoán lại lần nữa... Thầy giáo lại bắt đầu giấu chim.

- Con này tên gì?

- Dạ - Học sinh lúng túng - Em nghĩ đó là con chim chào mào ạ.

- Không phải, chim họa mi. Em không học gì cả. Tôi phải cho em 0 điểm. Tên em là gì?

- Em đố thầy đấy.

  3) Phòng vệ

Chàng trai đến thăm bạn gái học trường Luật, vừa bước vào cửa thì một chú khuyển xổ ra, chàng líu lưỡi:

- Chó!... Chó! Nó cắn.

- Chiếu theo khoảng 1 điều 13 chương III, cô gái cười đáp, Anh được quyền phòng vệ.

- Sao cơ?

- Cắn lại nó.
]
  4) Thực tế phức tạp
Ngày đầu tiên đến lớp, về nhà đứa con có vẻ mặt buồn rười rượi. Bà mẹ ngạc nhiên hỏi:

- Làm gì mà con buồn thế?

- Mẹ ạ, cô giáo ra đề tập làm văn tả con mèo!

- Thế thì tốt, nhà mình có đến hai con.

- Nhưng con không rõ cô yêu cầu tả con nào!


o O o


Trong buổi lao động. Học sinh tham gia chuyển gạch để xây tường. Thấy Ân một chuyến chỉ mang một viên gạch, trong khi mọi bạn đều mang hai viên, một bạn liền nói:

- Ân lười quá, mang được nỗi một viên gạch.

Ân liền cãi:

- Có bạn lười thì có.

Mọi người cười ồ. Ân nói tiếp:

- Các bạn sợ phải đi hai chuyến nên mới mang hai viên một lần chứ còn gì nữa.

  5) Lịch sự

Một nhà chuyên nghiên cứu về cách ứng xử giao tiếp nói chuyện với đám học sinh nam:

- Các bạn hãy nhớ rằng, khi đến phòng bạn gái chơi mà thấy cửa đóng, thì bao giờ cũng phải gõ cửa. Đó là biểu hiện của phép lịch sự.

Một sinh viên bỗng hỏi:

- Thế còn khi cửa mở ạ?

- Thì đóng cửa lại mà gõ!


o O o


Vị giáo sư giảng bài cho sinh viên Y khoa:

- Để đoán biết tuổi của loài động vật có xương sống, người ta thường quan sát bộ răng của chúng.

Một sinh viên thắc mắc:

- Nhưng thưa giáo sư, loài gà, loài chim lại không có răng. Thì làm thế nào để biết ạ?

- Thì chúng ta dùng răng của mình chứ sao!

  6) Thế mới tài

Sau giờ địa lý, thầy hỏi:

- Em nào còn thắc mắc về bài giảng hôm nay, cứ hỏi!

Một học sinh giơ tay:

- Thưa thầy, vì sao trái đất lại quay quanh mặt trời ạ?

Thầy ngẫm nghĩ mãi, vì trong giáo án không ghi gì điều này cả. Cuối cùng thầy nghĩ ra cách trả lời:

- Ưừ!... - Thầy cười hóm hỉnh - Thế mới tài!


o O o


Trong buổi thi vấn đáp ngành y, giảng viên hỏi một nữ sinh viên nổi tiếng "lặn" và ba hoa:

- Trong cấp cứu gãy xương, gãy phần nào nguy hiểm nhất?

- Thưa giáo sư, chắc chắn là gãy xương lưỡi ạ!
Read more…

Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1

9:21 AM |

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1. Đọc truyện cười mỗi ngày tại atruyencuoi.blogspot.com. truyện cười cập nhât liên tục trong 24h.

tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1
tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1
1) Thật chính xác
Cô giáo thu bài tập làm văn đề tài: "Tả con lợn nhà em". Tèo đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, Cô hỏi:

- Sao em chưa làm bài văn xong ?

- Dạ ... vì bố em đi công tác chưa về ạ .

- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì ?

- Không đâu ạ. Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác. Nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.

2) Lờ nờ
Để giúp Bình sửa tập phát âm "L" sai thành "N". Cô giáo bắt cậu tập đọc và thuộc lòng câu: "Cụ Lý lên chợ làng mua lòng lợn luộc".

Một tuần sau, cô kiểm tra và khen Bình:

- Giỏi lắm. Em phát âm đúng rồi đấy. Có khó khăn gì đâu.

- Thưa cô, câu này đọc mãi cũng quen, chứ những câu nạ, nắm núc nó cứ nàm sao ấy!


o O o


Bé Sama tức giận thưa với thầy:

- Thưa thầy, tụi nó không chịu nghe lời thầy lại đặt biệt hiệu cho em rồi.

- Đứa nào thế? - Thầy hỏi.

- Dạ, thằng Mắt lừa, thằng Đầu bò, và thằng ếch chột ạ.

3) "Người mẫu" chạy mất
Cô giáo gọi Thomas đứng lên khiển trách:

- Bài văn tả con chó của em chữ rất xấu, giấy bẩn và chưa làm xong, tại sao vậy?

- Thưa cô, em đã cố gắng ghì nó lại để tả, nhưng được một nửa thì nó cắn em và chạy mất ạ!


o O o


Thầy giáo toán hỏi Collins:

- Lầm này lại điểm "0", em cảm thấy thế nào?

Collins nghiêm túc trả lời:

- Thưa thầy, tất cả đều bắt đầu từ "không đến có" ạ!

  4) Thế có chết không?
Cô giáo dặn học sinh:

- Ngày mai chúng ta sẽ học bài "Bảo vệ sức khoẻ", các em mang tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ nhé.

Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.

- Tuấn, em đem gì tới?

- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.

- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?

- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.

- Tý, em mang cái gì kia?

- Dạ, bình ôxy ạ?

- Em lấy ở đâu ra vậy?

- Dạ, của bà em.

- Thế bà có bảo gì không?

- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.

Cử nhân
Một thanh niên đã được phòng tổ chức của một siêu thị tuyển dụng đến trình diện tại một cửa hàng. Vị cửa hàng trưởng tiếp đón anh ta bằng cái bắt tay thân mật và một nụ cười rồi trao cho anh ta cái chổi và bảo:

- Công việc đầu tiên của cậu là quét dọn cửa hàng!

- Nhưng mà - Chàng thanh niên nói - Tôi là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi cơ mà!

Vị cửa hàng trưởng bảo:

- Tôi lấy làm tiếc. Tôi đã không được biết điều đó. Vậy hãy trao lại cây chổi cho tôi rồi tôi sẽ chỉ chỗ cậu cách quét!

  5) Mơ ước
Bé Bô học lớp hai. Một hôm thầy giáo ra đề tập làm văn: "Hãy nói về mơ ước của em".

Bé Bô viết ngay: "Em muốn làm cảnh sát để giúp đỡ mọi người".

Thầy giáo phê vào bài văn: "Ý hay nhưng phải để ý Rôbe vì nó định cướp nhà băng đấy!"


o O o


Nhân "tán" Loan:

- Loan ơi, Loan à. Loan ăn cơm vàng cơm bạc nhà anh, chớ ăn cơm trắng nhà thằng Danh đó mà.

Loan trả lời:

- Nhân ơi, Nhân à! Loan đây thà ăn cơm trắng chứ ăn cơm vàng cơm bạc gãy răng tui sao cha!

(Nhân bỏ ý định).
Vui lòng chờ...

  6) Đúng quá rồi
Sau khi đã mất một giờ giải thích cho một lớp học sinh nhỏ tuổi về giá trị tương đối của những đồng tiền xu, cô giáo kiểm tra một em học sinh, hỏi em là nếu có hai đồng nửa penny và một đồng penny thì em thích lấy đồng nào hơn. Em gái này tuyên bố tức thì:

- Em thích lấy hai đồng nửa penny hơn.

Cô giáo hỏi:

- Tại sao thế? Có phải cô đã nói đi nói lại với các em bao nhiêu lần là một đồng penny luôn bằng hai đồng nửa penny cơ mà?.

Em học sinh trả lời:

- Thưa cô đúng ạ, nhưng nếu em mất một đồng nửa penny, thì em vẫn còn đồng kia ạ. Trong khi đó nếu như em mất một đồng penny thì em chả còn gì cả!.
Vui lòng chờ...

  7) Dưỡng khí
Thầy giáo giảng bài:

- Bất cứ sinh vật nào muốn tồn tại đều cần có dưỡng khí. Nếu không có dưỡng khí thì không có sự sống. Vậy mà thế kỷ gần đây loài người mới phát hiện ra điều này.

Một học sinh thắc mắc:

- Thưa thầy, thế trước khi phát hiện ra dưỡng khí, mọi sinh vật làm thế nào mà sống được??!

  8) Làm việc tốt
Cô giáo dặn dò học sinh lớp một:

- Ngày mai là chủ nhật, mỗi em hãy làm một việc tốt giúp đỡ gia đình để cha mẹ vui lòng nhé.

Ngày thứ hai, cô giáo hỏi một bé:

- Hôm qua, em đã làm được việc tốt gì để cha mẹ vui lòng nào?

- Thưa cô, hôm qua em làm được hai việc tốt. Buổi sáng, em đến chơi nhà cô em, mẹ em rất vui mừng. Buổi chiều, em về nhà với mẹ làm cô em cũng rất mừng ạ.

  9) Ứng xử học sinh
- Mày quen nhỏ đó không?

- Quen! Tao đến nhà bị nhỏ đuổi hoài, lạ gì.


o O o


- Thế nào? Đỗ đại học chứ? "Thất bại là mẹ đẻ thành công", năm trước cậu đã trượt thì năm nay...

- Thôi, xin đừng nói nữa, tớ đụng phải... dì ghẻ rồi!


o O o


Một tóc dài đến nhà bạn chơi, khi ra về bảo bạn:

- Thấy con chó nhà ông, tui sợ quá!

- Ơ, không sao, nó hiền lắm mà.

- Không, nó dơ.

  10) Tìm chủ ngữ
Thầy giáo viết lên bảng câu: "Người đàn ông lang thang đã chết đói!". Rồi quay lại hỏi học sinh:

- Này Pitơ, em cho thầy biết, trong câu này, chủ ngữ ở đâu?

- Ơ... Có lẽ dưới mồ ạ! - Pitơ trả lời, giọng không chắc lắm.


o O o


Ông nói với cháu:

- Này cháu, ông nghe nói cô giáo đã phải mời bố cháu đến lớp để phàn nàn về hành vi của cháu, đúng không?

- Đúng ạ, nhưng sau đó cô giáo lại mời mẹ cháu đến để phàn nàn về hành vi của bố cháu.

  11) Tội lừa dối
Trong buổi thi về luật hình sự:

- Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối?

- Thưa giáo sư, điều đó sẽ xảy ra khi thầy cho tôi rớt.

- Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể?

- Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư!

  12) Thằng ngu nào?
Một bé trai trốn học, gọi điện thoại đến văn phòng hiệu trưởng:

- Alô, thưa thầy, tôi gọi cho thầy để báo tin là sáng nay Jacques xin nghỉ học.

- Vâng, nhưng xin lỗi ai ở đầu dây?

- Con đây, thưa thầy!


o O o


Bố kiểm tra sổ liên lạc của con và thấy tấm ảnh của mình kẹp trong đó. Bố liền hỏi:

- Cái gì thế này?

- Thì ảnh của bố đấy mà! Con trả lời

- Sao nó lại ở đây?

- Vì cô giáo con bảo cô ấy muốn biết "thằng ngu nào" đã làm bài hộ con.
Read more…